ads

Slider[Style1]

Style2

Style3[OneLeft]

Style3[OneRight]

Style4

Style5

Tôi ước mơ được đi du học từ thời thơ bé, tôi ước mình được bước trên những con đường lá vàng, lá đỏ, được ngồi trên giảng đường của những ngôi trường cổ kính, được gặp gỡ bạn bè đến từ những nước khác nhau, được học bài học bổ ích. Tôi đã luôn nỗ lực để thực hiện ước mơ ấy, và giờ đây khi đang ngồi trên giảng đường của trường đại học Tokyo danh tiếng nhìn lại chặng đường đã qua, tôi muốn chia sẻ đôi điều với bạn - người đang ấp ủ giấc mơ đi du học,



Bạn à, tôi biết bạn đang hối hả chuẩn bị cho một hành trình mới, một điểm đến mới, nơi cách chúng ta 6h bay, nơi bạn sẽ không thể mỗi ngày được gặp bố mẹ, thầy cô, bạn bè. Nơi bạn cũng sẽ không có chiếc xe máy con con để phóng thật nhanh mỗi khi muốn đi đâu đó. Nơi không có những tiệm bánh mì ven đường hay những vỉa hè rôm rả cốc trà chanh, bánh cuốn.

Nơi xa ấy, mặt trời có khi quên mất ghé ngang chào bạn vì khi bạn thức giấc bắt đầu đi làm thêm trời vẫn còn nhá nhem tối, rồi bạn đi học, rồi bạn đi làm thêm, vòng quay ấy luôn vận động, khi trở về với căn phòng trọ nhỏ với chút mệt mỏi hiện lên trên gương mặt bạn thì Mặt trời cũng đi ngủ rồi. 

Bạn à! Hãy đi du học - Khi bạn tin rằng nơi đó có Mặt Trời



Ở nơi xa ấy, đôi lúc sự cô đơn sẽ bủa vây lấy bạn, bạn lủi thủi một mình nghe nhạc trên những chuyến tàu điện ngầm, hay trên chiếc xe đạp lang thang đâu đó đi tìm bình yên nơi mảnh đất xa lạ. Rồi những giờ làm thêm kéo dài để kiếm tiền để trang trải chi phí sinh hoạt, để hi vọng tiết kiệm được một khoản tiền nhỏ để gửi về cho mẹ, đôi lúc người thân gọi mà không tiện bắt máy, những bữa ăn lặng lẽ một mình nuốt cho qua, đôi lúc nghẹn lòng muốn khóc, muốn được tâm sự với mẹ, lại sợ mẹ lo lắng nên nén lòng lại thôi.

Nơi xa ấy, trước khi bạn đến bạn háo hức biết bao cho những kiến thức mới sẽ được học, rồi bạn bùi ngùi nhận ra, thật ra nền giáo dục nào cũng đầy khuyết điểm. Rồi bạn căng thẳng với những bài làm nhóm mà ý kiến của một đứa du học sinh chả được cân thành mấy lạng, bài bạn viết bị sửa gần hết cho nó đúng kiểu người bản xứ mà khi bạn nhìn bạn chẳng thấy có cái NGỮ PHÁP mà mình được học ở đâu. Khi bạn phải đau đầu cân bằng giữa thời gian học và thời gian đi làm thêm, làm sao cho vẹn đôi đường. 

Bạn à, hết sự lo âu này đến nỗi lo âu khác, giấy tờ, tiền bạc, học hành, tình cảm, bỗng bạn thấy chán như chưa bao giờ như thế. Sẽ có cả 100 lần bạn thốt lên rằng muồn quay về, chẳng biết vì sao mình đến đây để chịu khổ ? Bạn thèm lắm vòng tay của Mẹ, nồi cháo nóng khi sốt cao, lời càm ràm khi để nhà bê bối, thèm những bữa cơm gia đình, thèm những chuyến đi chơi cùng bạn bè.

Nhưng đến một hôm, ai đó đến nói với bạn: Mày có biết là mày tiến bộ nhanh khủng khiếp không? Mày nói ngày càng chuẩn hơn nhiều người bản xứ! Rồi bạn lại càng nhận ra, bạn đọc báo về chính trị xã hội nhiều hơn các bài Hotgirl, trai Hàn. Bạn tư duy logic hơn và bạn làm việc có kế hoạch, có hiệu quả, bạn học được đức tính cẩn thận, bạn học được cách quản lý thời gian. Bạn không còn chấp nhận những việc làm sơ sài, cái gì cũng phải hoàn hảo nhất có thể. Bạn nhận ra có thể tự mình mang vác cả đống thứ đi bộ leo mấy tầng lầu. Rồi khi một ngày bạn không giấu được nỗi âu lo, những bàn tay ấm áp của các bạn đồng nghiệp nhẹ nhàng đặt lên vai bạn, làm bạn ấm lòng.

Bạn à, sức mạnh con người ta ghê gớm lắm. Không ai tin mình có thể làm được việc gì đó đến khi việc đó được làm xong. Không ai tin mình có thể đi trên con đường đó đến khi một phút giật mình nhìn lại thấy mình đi thật xa. Không nơi nào là hoàn hảo kể cả thiên đường, nhưng nếu bạn tin nơi đó có Mặt Trời mang đến hy vọng cho ngày mai, bạn hãy cứ đi du học và đừng sợ nhé !

Chúc bạn thành công! Chúc con đường của bạn ngập tràn ánh Mặt Trời!

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
«
Next
Bài đăng Mới hơn
»
Previous
Bài đăng Cũ hơn

Không có nhận xét nào:

Post a Comment


Top